Trêu bạn
Như thường lệ, hôm nay mẹ đón tớ từ nhà bà về lúc buổi chiều. Tớ hớn hở trèo lên xe ngồi đằng sau ôm mẹ. Trên đường về nhà là nhiều chuyện vui vẻ ở lớp, là vòi vĩnh. Vừa lên xe tớ đã nhắc nhở chuyện quà thưởng cho mấy điểm 10 và điểm A mà mãi mẹ vẫn chưa hoàn thành. Tớ kể chuyện ở lớp, chuyện các bạn, chuyện điểm ... Thực ra là tớ rất khéo đấy, hôm nào có lỗi gì định nói với mẹ tớ đều rào trước đón sau cẩn thận. Tớ cũng hiểu phải chuẩn bị tinh thần cho mẹ dần dần chứ không bao giờ đi ngay vào vấn đề một cách thô thiển.
Ví như chuyện cái kẹo phát sáng. Năm ngoái có một hồi các bạn ở lớp cứ thích cái kẹo phát sáng, tớ cũng thích vì ai cũng cầm cái kẹo đấy. Nhưng mẹ bảo kẹo đấy không tốt, không ăn được. Cũng biết thế, nhưng thực là tớ chỉ thích cái que phát sáng của nó thôi chứ tớ có cần ăn kẹo đâu. Một hôm, thấy một cái que phát sáng đã hết kẹo rồi ở sân trường, tớ không thể đừng được bèn nhặt để chơi. Tớ đã nghĩ cách mãi và nói với mẹ về chuyện cái que phát sáng thế này:
- Mẹ ơi nếu bạn cứ cho con cái kẹo phát sáng thì sao?
- Thì con bảo tớ không chơi cái đấy đâu, và con không lấy.
- Thế nhưng bạn cứ nhét vào cặp con thì thế nào?
- Con cứ giả lại.
- Bạn dứt khoat nhét vào cặp con.
- Thế bạn nào cho con cái que phát sáng à?
- Vâng, bạn ấy cứ bắt con phải lấy. Đang ở trong cặp.
- Đâu mẹ xem nào, ah, con nhặt ở sân trường đúng không?
- Đâu mà (rất yếu ớt)
- Đúng rồi.
- Nhưng mà con chỉ chơi thôi có ăn đâu.
Còn chuyện hôm nay là thế này: hai mẹ con đang đèo nhau nói chuyện trên giời dưới biển rất vui vẻ, tớ kể với mẹ chuyện ở lớp.
- Hôm nay con trêu bạn Anh Tuấn.
- Thế cơ à, vui nhỉ.
- Buồn cười bạn ý.
- Thế con trêu bạn thế nào.
- Con bảo Anh Tuấn là ' Chim to'.
- Ha ha, sao con lại bảo bạn ấy thế ? - Mẹ cười ngất
- Con thích trêu bạn ấy.
- ...
- Nhi mang lên đưa cho cô và cô bảo mai mẹ đến gặp cô.
- Ơ thế cô mắng con à?
- Vâng, cô quật thước kẻ vào tay.
- Thế mà cô cũng mắng. Có sao đâu. Thế con nói to là 'chim to' trong giờ cô giảng à?
- Không, con viết ra giấy. Nhi lấy luôn tờ giấy mang lên đưa cho cô. Cô phạt cả con lẫn Anh Tuấn.
- Thế có gì đâu mà phạt nhỉ. Thôi không sao.
Về nhà mẹ kể cho bố, bố bảo:
- Nếu mà viết 'chim to' là sai và bị phạt thì mai đến lớp con viết 'chim bé'.
- Đúng rồi, 'chim bé' chắc là đúng. - mẹ hùa vào. - Mai con thử lại xem, cô mà phạt tiếp thì hỏi cô tại sao 'chim to' sai mà 'chim bé' cũng sai nốt, hay là 'chim bình thường' mới là đúng?
- Zời ơi, cô sẽ bảo thằng cu này lý luận nhiều quá. - Bác giúp việc thêm vào.
- Mẹ này. - Tớ ngượng quá. Nhưng tớ thấy thật sung sướng vì việc chim to hay chim bé đối với bố mẹ tớ không phải là hư và không đáng bị phạt.
Đúng là nhiều khi không cần khéo léo rào trước đón sau.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment